Vương phi kiêu ngạo 〖Chương bốn〗


Chương 4 – Anh hùng cứu mĩ nhân

.

.

Nhã nhi len lén nhìn vị chủ tử đang chằm chằm ngó vào không khí, càng lúc càng thấy mơ hồ. Từ tối qua sau khi nói chuyện với nhị thiếu gia, tam tiểu thư nhà nàng đột nhiên trở nên rất…yên tĩnh, một điều cực hiếm xảy ra từ ngày ở Hồi Vân cốc trở về. Không mải mê kẻ kẻ vẽ vẽ, không bận rộn đẽo đẽo gọt gọt những thứ kì quái không biết dùng được vào việc gì, cũng không thấy tức giận như mấy ngày qua …

Kể từ lúc nghe xong thánh chỉ ban hôn, tâm trạng của Giang Ngưng Tuyết – Hạ Vũ Băng, có lẽ chỉ có thùng thuốc súng sắp nổ mới so sánh ngang cơ được, oán hận trùng trùng, thiếu điều đem Giang phủ ra đốt trụi. Mà không, nếu đốt, nhất định nàng sẽ đốt hoàng cung trước!

Biểu hiện của nàng, trong mắt Nhã nhi đích thực vô cùng kỳ lạ! Cô không hiểu tiểu thư  rút cuộc chê Tần vương gia ở chỗ nào, nói dung mạo có dung mạo, nói tài trí có tài trí, địa vị, võ công đều hơn người, còn tam thê tứ thiếp thì ai chẳng có, cả lão gia cũng đã nạp Nhị phu nhân đó thôi. Thánh chỉ đã ban, đằng nào cũng không tránh được, tiểu thư để làm chi loay hoay trăm phương ngàn kế “bám chặt địa bàn”?

Lần cuối Nhã nhi nói câu này, đã bị Hạ Vũ Băng ‘quạt’ cho một trận, đại để cũng nghe được mấy câu ‘không có tiền đồ’, ‘ủy khuất bản thân’, ‘xấu mặt nữ giới’,…, thật là như sấm như  sét giáng xuống không kịp bưng tai:

“Mười bảy mười tám cơ thiếp còn tính độc thân, đúng là thần kinh!”

Hạ Vũ Băng đã kết thúc bằng một câu đầy hậm hực như thế!

Dư âm của trận lôi đình ấy vẫn còn ong ong trong óc Nhã nhi nên giờ đây thấy Hạ Vũ Băng bộ dạng thanh nhã ngồi uống trà, thần tình chuyên chú không gì sánh được, thật đáng ngạc nhiên.

Còn chưa kịp hỏi han, Hạ Vũ Băng đã xoay sang phát lệnh :

“Nhã nhi! Thay đồ theo ta ra ngoài!”

“Ra ngoài? Tiểu thư muốn đi đâu?”

Nhìn ánh mắt hoang mang của Nhã nhi, cô nàng hừ một tiếng :

“Ta không thèm trốn đâu, ngươi yên tâm!”

“Vậy tiểu thư muốn đi đâu?”

“Tìm Sở Liệt Phong!”

.

.

.

Kì thực tối qua, Hạ Vũ Băng đã cùng Giang Vũ Dương phân tích hết mọi khả năng có thể trả lời cho câu hỏi “Tại sao là nàng?”

Giang Ngưng Tuyết tuy trên danh nghĩa là thiên kim Thượng thư Bộ binh Giang Vũ Thành, nhưng ai cũng biết nàng chỉ là con tư sinh vô thừa nhận, thân thế thấp kém, tư sắc cũng không đặc biệt nổi trội, mẫu thân là Đệ nhất mĩ nhân xưa kia nhưng bản thân xét riêng kinh thành e cũng chẳng chen nổi vào bảng Thập đại mĩ nữ, chỉ có tài cầm kỳ thi họa song không ra khỏi nhà, ai biết được là hay là dở?

Không gia thế, vô tài vô mạo, chưa diện kiến long nhan, căn cứ vào đâu chọn nàng làm Vương phi cho Tần vương gia danh chấn ngũ quốc?

Suy đi tính lại, vấn đề có lẽ chỉ nằm trên người Sở Liệt Phong mà thôi, ngoài ra trong lòng Hạ Vũ Băng còn âm thầm đưa ra khả năng hai người đó tư tình từ trước, nhưng giờ nàng không còn là Giang Ngưng Tuyết, cũng chịu không biết giữa hai vị có dây mơ rễ má những gì.

Vừa hay hôm qua có tin sáng nay hắn sẽ về tới kinh thành, chắc cũng đã nhận được chiếu ban hôn.

Vì vậy, nghĩ gần trọn buổi sáng, nàng quyết định thăm dò Tần vương phủ một lần, nói gì thì nói “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”!

.

.

.

Hoàng cung, Tường Long cung.

“Hoàng huynh, huynh nói chơi?”

“Ta đã đùa với đệ bao giờ chưa?”

Bắt gặp đường nhìn bất mãn của người đối diện, vị hoàng đế cao cao tại thượng hơi chột dạ, vờ ho khan một tiếng:

“Khụ, nếu có thì cũng quên đi…”

Vẻ phẫn nộ bừng bừng càng lúc càng lộ rõ trên khuôn mặt nam tử trẻ tuổi trong bộ quân phục đầy bụi đường:

“Hoàng huynh muốn đệ lấy Giang…gì ấy nhỉ…làm Vương phi thật sao?”

“Giang Ngưng Tuyết và đương nhiên là thật, thánh chỉ ta còn giữ một bản làm bằng đây này!”

Nói xong vị ‘hoàng huynh’ ấy cau mày, hỏi rất uy nghiêm :

“Nam tử đại trượng phu, nhất ngôn kí xuất tứ mã nan truy (1), đệ không định nuốt lời đấy chứ?”

Hai chữ ‘nuốt lời’ quả có sức mạnh thần kỳ, khiến nam tử không biết đáp sao, xìu xuống như quả bóng hết hơi, thở dài cam chịu.

“Giao hẹn đã vậy, thần đệ thua cũng đành chịu, nhưng hoàng huynh sao lại chọn Giang Ngưng Tuyết cơ chứ? “

“Chịu rồi thì ai mà chẳng giống nhau, đệ so đo làm gì!”

Nam tử nheo mắt nhìn hoàng huynh của mình, cái bộ dáng muốn lấp liếm kia thực quá đáng ngờ, rõ ràng là y đang giấu diếm chuyện gì đó!

“Nói cho đệ hay, mẫu hậu cũng chuẩn y rồi, thánh chỉ cũng ban rồi, không thay đổi được đâu đấy! Về nhà yên chí làm tân lang đi thôi!”

Nét mặt hiu hiu tự đắc của y như châm kim vào lòng nam tử kia, song cả mẫu hậu cũng chuẩn y? Nam tử kinh ngạc, càng lúc càng mơ hồ, chưa kịp đáp trả đã thấy y mỉm cười rất tươi, vỗ vai “hoàng đệ” rất khẳng khái :

“Yên tâm, kì tuyển tú năm sau ta nhường đệ chọn trước, thấy ai vừa ý cứ nạp làm thiếp! Quân vô hí ngôn!(2)”

Nam tử trợn trừng mắt, không tài nào tin nổi vào tai mình!

Trời ạ! Hoàng đế hồ ly mà chịu nhường mĩ nữ, ắt là lần ban hôn này có quỷ rồi!

.

.

.

Rời khỏi hoàng cung, nam tử – chính là Sở Liệt Phong – càng thêm khó hiểu, đến cả mẫu hậu cũng thần thần bí bí, không chịu nói vì sao phải nhất định chon Giang Ngưng Tuyết kia làm vương phi cho hắn, rút cuộc là chuyện gì xảy ra kia chứ?

Mang nghi hoặc trong lòng, lại thêm tiết trời nắng như đổ lửa, bực bội không chỗ phát tiết khiến Sở Liệt Phong chẳng buồn để tâm bao nhiêu ánh mắt hâm mộ bắn về phía mình nãy giờ, bỏ mặc cả cận vệ thân tín Thần Dã Lam phía sau, phi như bay trên con đường quan đạo …

“AAA….”

Tiếng thét chói tai xuyên thẳng vào tai khiến Sở Liệt Phong giật mình nhìn lên, vừa kịp phát hiện trước mắt một cảnh “ngàn cân treo sợi tóc “: một bạch y thiếu nữ bị kẹt ngay trước vó ngựa của hắn cùng một cỗ xe chất đầy hàng đang mất đà lao đến!

Trong tích tắc, Sở Liệt Phong phản xạ như một cỗ máy nhịp nhàng đến kinh người! Hắn ghìm ngựa phi chếch sang một bên, lao nhanh về trước, một tay buông cương cúi người ôm vòng qua eo thiếu nữ kéo gọn vào lòng. Nếu hắn không phải tay kị mã lão luyện lại có khả năng ứng biến chớp nhoáng chốn sa trường, nàng ta ắt hẳn đã thành thịt vụn mất rồi!

Hung hiểm qua đi, trong tiếng hoan hô của mọi người, Sở Liệt Phong theo thói quen giơ tay lên trấn an đám đông, miệng nở nụ cười mê người đã từng khiến bao nhiêu nữ tử ngã gục dưới chân, nhìn thiếu nữ trong lòng ân cần hỏi :

“Cô nương không sao chứ?”

Trong khoảnh khắc, ánh mắt hắn chạm phải ánh mắt nàng.

Rung động.

Như gió xuân lướt qua mặt hồ, để lại những vòng tròn sóng mơ hồ ngày càng lan rộng.

Tê dại.

Như chạm phải thứ băng ngàn năm trên núi tuyết xa xôi.

Bừng cháy.

Tựa ngọn lửa vốn âm ỉ đột ngột vút lên, rừng rực cuồng dã lao đi trên thảo nguyên.

Một đôi thủy mâu trong suốt tĩnh lặng, thăm thẳm mênh mông mà bình thản đến cao ngạo.

Không chút e dè sợ sệt, và hắn dám chắc tiếng thét khi nãy không phải của nàng.

Đôi môi mềm như hai cánh anh đào mím chặt, hơi thở cùng nhịp tim nàng tuyệt không rối loạn.

Dung nhan không phải tuyệt mỹ nhưng đủ làm Sở Liệt Phong lập tức đắm chìm đến mê muội.

Nàng … là ai?

Hắn còn chưa kịp lên tiếng, một thanh âm đã cắt đứt bầu không khí hết sức mờ ám giữa hai người :

“Tần vương, ngài đã về!”

Người vừa gọi là một mĩ nam tử phong nhã tươi cười, bằng hữu của Sở Liệt Phong, tên gọi Tần Tử Ngọc, Lễ bộ Thị lang.

Hai tiếng Tần vương, dường như có một tác động kì lạ lên thiếu nữ trong vòng tay Sở Liệt Phong.

Trong đôi mắt vốn lãnh tĩnh không ngừng trào dâng một thứ tình cảm rất khó đoán, nửa như đang đánh giá, nửa như đã chán ghét…

Thiếu nữ ấy, không nghi ngờ gì, chính là Hạ Vũ Băng.

“Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng” (3)

Nếu lời trên không giả, Hạ Vũ Băng nàng cùng Sở Liệt Phong hắn, xem ra đời này duyên thật sự quá dày!

.

.

.

.

Chú thích :

.
(1) Nhất ngôn kí xuất, tứ mã nan truy : một lời đã nói, bốn ngựa khó đuổi.

.
(2) Quân vô hí ngôn : Vua không nói chơi

.
(3) Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng : có duyên ngàn dặm cũng gần, vô duyên đối diện lại xa chân trời.

.

Note cho độc giả : có lẽ sẽ có bạn tháy cái tên Thương Lan quốc trong truyện nghe quen, ở trong “Phì bà hoàng hậu” cũng đã có 1 nước tên như vậy… mà không phải vậy. Tuy phiên âm Hán Việt giống nhau, song Thương Lan quốc trong “Phì bà hoàng hậu” là chữ “thương” của “thương hải minh nguyệt” (màu xanh), “lan” của “hải lan” (sóng lớn) còn Thương Lan quốc trong “vương phi kiêu ngạo” là “thương” của “thương giáo” và “lan” của “lan hoa”.

Ngoài ra, mọi người không nên hi vọng quá nhiều vào tính chất lãng mạn cả cuộc gặp kiểu “nhất kiến chung tình” này, cứ nghe tên chap sau “Tuyên chiến” là rõ. Chap này làm màu làm mè cho đẹp thôi!

About Túy Nguyệt Lâu

Thùy chấp ngã chi thủ, liễm ngã nhất thế điên cuồng; thùy yểm ngã chi mâu, già ngã bán thế lưu ly; thùy, phủ ngã chi diện, úy ngã bán thế ai thương; thùy, huề ngã chi tâm, dung ngã bán thế băng sương.
Bài này đã được đăng trong Vương phi kiêu ngạo. Đánh dấu đường dẫn tĩnh.

38 Responses to Vương phi kiêu ngạo 〖Chương bốn〗

  1. kimty nói:

    Cám ơn bạn đã dịch truyện

  2. Cloudy nói:

    Ôi , thik chết mất thôi

    Thanks vì chap mới nhé

    he he , đọc mah tò mò quá , ko hiểu hoàng đế hồ ly kia có âm mưu gì khi tứ hôn cho HVB và SLP quá :))

    Mah đoạn
    *Trong khoảnh khắc, ánh mắt hắn chạm phải ánh mắt nàng.

    Rung động.

    Như gió xuân lướt qua mặt hồ, để lại những vòng tròn sóng mơ hồ ngày càng lan rộng.

    Tê dại.

    Như chạm phải thứ băng ngàn năm trên núi tuyết xa xôi.

    Bừng cháy.

    Tựa ngọn lửa vốn âm ỉ đột ngột vút lên, rừng rực cuồng dã lao đi trên thảo nguyên.

    Một đôi thủy mâu trong suốt tĩnh lặng, thăm thẳm mênh mông mà bình thản đến cao ngạo.

    Không chút e dè sợ sệt, và hắn dám chắc tiếng thét khi nãy không phải của nàng.

    Đôi môi mềm như hai cánh anh đào mím chặt, hơi thở cùng nhịp tim nàng tuyệt không rối loạn.

    Dung nhan không phải tuyệt mỹ nhưng đủ làm Sở Liệt Phong lập tức đắm chìm đến mê muội.

    Nàng … là ai?*

    kiểu như là TMp bị sét đánh í nhở , còn tiếng kêu chắc của nhã nhi quá

    Mong chap tiếp theo của bạn lắm í

    Iu bạn cực :X:X:X:

    * chụt choẹt *

  3. Pi_H2 nói:

    Ui công nhận bắt đầu từ chap này sẽ “gay cấn” đây ss nhỉ. Mạch truyện có vẻ nhanh, mình rất thích, đọc đỡ sốt ruột. Hi hi…
    Thanks SS đã tốn công sức chọn lọc để dịch một số bộ hay thế này! Nhân đây cũng mong chờ chap tiếp theo của Nhất tiếu khuynh thành của ss.

  4. Cho tôi quote tí:

    “Tần vương, ngài đã về!”

    Người vừa gọi là một mĩ nam tử phong nhã tươi cười, bằng hữu của Sở Liệt Phong, tên gọi Tần Tử Ngọc, Lễ bộ Thị lang.

    ——————

    *run run với tay về phía BN* Mĩ nam…mĩ nam a……

    Viết: Kirin

  5. greensoul nói:

    Chẹp chẹp đợi mãi đợi mãi. Thanks ban nhìu lắm.

  6. Chỉ một cái tên nói:

    Truyện hay lắm. Cảm ơn bạn đã bỏ công ra dịch.
    Bạn có thể cho mình cái lịch post với được không? Tại bạn dường như tốc độ ra chap rất lâu, làm mình đợi dài cổ. Cứ nhảy ra nhảy vô miết thôi. Xin cái khoảng thời gian có chap cho dễ theo dõi :D

  7. arika nói:

    cho mình hỏi 1 câu, bộ này hoàn chưa bạn ?

    cơ mà cái cảnh gặp nhau của hai bạn quả thực là phát nổ đầu tiên cho những ngày dài về sau nhỉ =))

  8. Amila nói:

    Cám ơn rất nhiều♥♥.

    Cái màn vẫy tay trấn an đám đông thiệt khó đỡ~ Mà liệu có phải mĩ nam tử Tần Tử Ngọc đang ghen với Hạ Vũ Băng chăng =))))))

    • :)) Ghen ư? Lẽ nào bạn lại suy luận sang hướng đó? Anh ý là Lễ bộ Thị lang, chủ trì lễ tiết. Anh Liệt Phong giữa đường ôm gái nhà lành mờ ám thế, anh lên tiếng nhắc nhở thôi mà…

      Kí tên: BN

      • Hơ hơ, có thể như bạn Amila nghĩ lắm :”> Yêu cầu bạn BN có viết comm gì về non-gay thì nhớ kí tên, không anh em lại tưởng tớ đã rút khỏi thế giới hoa lệ ấy rồi thì khổ lắm nha :”>

        Viết: Kirin

      • Amila nói:

        Mình ko nghĩ truyện sẽ theo hướng đó, chỉ là giang sơn dễ đổi, bản tính [fangơ] khó dời =)).

      • Truyện mác shoujo to thế, làm sao theo hướng đó được. Cơ mà hình ảnh mĩ nam tử bé nhỏ hớt hơ hớt hải, vội vàng vậy chỉ để tới được phía anh vương gia – đại tướng quân rất kích thích trí tưởng tượng của mình a ~~ :”>

        Viết: Phan-gơ :”>

  9. Zedta nói:

    Lần tiếp theo Tần Vương nhìn vào đôi mắt đẹp của nàng chắc sẽ thấy vài viên đạn

  10. Duho nói:

    Aaaaaaaa hay wá >_]

  11. Duho nói:

    Bạn ơi cho mình hỏi, mình lang thang tìm được trên wattpad có 1 bộ Kiêu ngạo vương phi, ko bít nó có phải bộ này ko nhỉ? Đọc vào thấy là lạ…???

    PS: sao tự dưng phần cmt cũ phía trên of mình có 1 câu ngắn ngủn vậy =.= mình viết cũng mấy dòng lận mà…. O_o

  12. Duho nói:

    Thanks bạn, tuy có nghe là được viết tặng, nhưng tự nhin gặp trên wattpad cái tên tương tự nên lấy làm wái :D

    Nhóm dịch rất hay, dụng từ hài hước nữa… ♥
    Mong chờ chương mới… -^.^- ~

  13. bunbohueso1 nói:

    ui da ko biết nói dì đây khi các bạn đả nói dùm hết dồi !!! nhưng cám ơn bạn rất là nhiều và mong bộ nầy hoàn thành tốt đẹp……….. !!!!!!!!

  14. cho em xin bản tiếng trung được không ạ. EM muốn có cảm giác kích thích để ngồi học bài. Thầy giáo thì toàn bắt học những bài như là Mộc lan tòng quân, lương sơn bá chúc anh đài. == Buồn lém

  15. Arius nói:

    Bạn, có phải Sở Liệt Phong là kiếp trước của Vương Bình – vệ sĩ của Hạ Vũ Băng không???

  16. Arius nói:

    Sorry, Sở Liệt Phong chứ, mình nhầm bên VPTS

  17. Duho nói:

    Sorry, tự mình ngu wordpress (và blog nói chung) nên chạy vào hỏi…:

    Ko bít là thật sự chưa có chương mới hay tại nó nằm trong một loại chế độ ẩn hoặc đại loại như friends only… nên “ng bình thường” (như mình “khách wa đường”) honk thấy ta?

    [Tại sợ lại có vụ mang truyện của các bạn đi ra ngoài, nên các bạn khóa lại :P :( ]

    [Tại từ hồi 15/6 nghe mấy bạn nói có lẽ mà rằng cố gắng ra chap mới trong tuần… đó mà ó_ò ]

    • Thành thực mà nói là chương đó xong rồi, nhưng lúc đó máy mình mất mạng do modem có vấn đề, lại không có usb để vác đi đâu, mình lại vội về quê nên đành để nó lại HN. Khoảng 1,2 ngày nữa chờ các bạn thi Cao Đẳng xong hết mình quay lại HN sẽ post lên sau. cáo lỗi với mọi người vậy. Mà hình như ngày post mình hẹn đâu có xa dữ vậy? Chí ít cũng là khoảng đầu tháng 7 chứ không thể trong tháng 6 được.

      P/S : Quên mất tiêu, mình nói luôn là truyện mình dịch chậm thì có thật, nhưng riêng sợ bị mang truyện đi đâu rồi đặt pass hay ẩn này ẩn nọ là không bao giờ có, bạn cứ yên tâm như thế.

      Viết : BN

  18. Fox nói:

    Mình cũng đương thắc mắc như bạn trên >:)

  19. kem_vani nói:

    hu hu bao gio co chap moi vay?
    hu hu hu hu

  20. www26590 nói:

    xong rùi, lần đầu gặp mặt đã thía này, thì anh vương gia sau chắc chắn trở thành hội trưởng hội sợ vợ rùi :D
    thanks bạn

  21. thoa nguyen nói:

    Lan dau ngo vao nha nag .dok vpkn .thay nag djh hay lem ung ho nag bag trag phao tay nha .ma nag cho ta hoj tr nay co bao nhju chuog the ?

Gửi phản hồi cho Pi_H2 Hủy trả lời